hoc ke toan,kiem tra ten mien,ket qua xo so mien bacNăm nào mẹ cũng chuẩn bị cho con tối 30. Hay nhỉ, điều giản dị đó thôi cũng làm con thấy nhớ! Con nhớ cả những lần ngồi rửa lá dong, đãi đỗ trước hiên nhà. Cái khuôn gói bánh chưng cả năm mới lại dùng đến, con rất thích ngồi xếp lá để bố mẹ gói bánh, thích nhất là bố đóng một cái khuôn nhỏ để cho con khỏi "chạnh lòng" vì sao người lớn có mà con nít lại không? Bao giờ mấy chị em con cũng được suất bánh chưng riêng, nhiều đỗ hơn và bánh thì đương nhiên xinh hơn hẳn. Ngày xưa bé chỉ mong đợi đến Tết thôi, cứ lẩn quất bên mẹ chuẩn bị mọi thứ, con thấy mình lớn dần qua những mùa Tết ấy.
Mẹ yêu đừng lo cho con nhé! Con ở đây cũng đón Tết đầy đủ và ấm cúng lắm! Nhìn mâm cúng Giao thừa mà con lại nhớ mẹ, lần nào cũng líu tíu để có mâm cúng đẹp nhất, thơm ngon nhất. Mẹ bảo đó cũng là tỏ lòng thành kính với ông cha. Không có chuối xanh nhưng mâm ngũ quả của con cũng đẹp mắt lắm. "Ban thờ" cũng tươm tất lắm! Con gái mẹ mà, cứ giúp mẹ chuẩn bị cỗ Tết rồi cũng học được bao nhiêu thứ đấy! Con chẳng được ở nhà để bố mẹ mừng tuổi, con tự sắp bao lì xì đặt lễ để sẽ tự mừng tuổi mình…
Lúc này đây, sao con mong được về với bố mẹ đến thế! Nhớ giờ này mẹ cúng Giao thừa, bố ra đầu ngõ rồi về xông đất. Con gọi điện về chúc Tết cả nhà, mẹ con mình làm "cầu truyền hình Paris - Hà Nội", con như ngửi thấy mùi hương trầm với khói bay nghi ngút, không mùi nem thơm phức nhưng nhìn cũng biết rất ngon; rồi thấy khay mứt Tết tròn tròn, con cũng thấy như mình đang ở đó.
Mẹ thấy nhà con trang trí thêm màu đỏ, rồi mẹ bảo "cỗ bàn" cũng "ra dáng" Tết Việt Nam. Con muốn nhận lời chúc đầu tiên là từ bố mẹ! Nhưng năm nay, mẹ chúc khéo con gái không ăn Tết "một mình" nữa…
Vâng, con không đón Tết một mình đâu mẹ ạ! Trung tâm Văn hóa chật kín người đến chung vui. Ở đây mọi người cũng có "cây đào, cây mai", nhìn thấy bánh chưng là đã thấy Tết rồi. Năm nay con rủ thêm mấy người bạn đồng nghiệp mới đến ăn Tết, dạy họ nói "Chúc mừng năm mới" ngộ lắm! Cô Anne-Cécile cũng đến lại còn "lì xì" con một "phong bao" to tướng. 3 năm rồi, cô giáo cũ vẫn đến chúc Tết con như người thân trong nhà. Nhìn mọi người chuyện trò rôm rả, nhảy múa hát ca, con cũng thấy ấm lòng nhiều lắm! Và đêm Giao thừa cũng náo nhiệt, tưng bừng…
Như mọi năm, sáng mùng 1 con cũng đi chùa mẹ ạ! Điều này, con thấy cũng như mình đang ở Việt Nam thôi, nhưng mùng 1 Tết ở Hà Nội thường lất phất mưa xuân chứ không có tuyết bay như thế! Con làm lễ mà nhớ cả nhà mình lắm, giờ này đang đông vui chúc Tết ông bà. Được sư thầy mừng tuổi mà con thấy mình bỗng bé lại như ngày xưa. Thụ lộc bữa cơm chay, con thấy lòng mình thanh thản, nhẹ nhõm lắm! Ở đây con thấy tất cả như một gia đình…
Mẹ biết không, ở Paris con được đón Tết nhiều lần lắm. Không chỉ ở Đại sứ quán, ở Trung tâm văn hóa, cộng đồng người Việt còn tổ chức Tết ở UNESCO. Chợ Tết cũng có các món ăn ngày Tết, cũng múa rồng, múa lân. Có cả "ông đồ" cho chữ nữa. Con được giao nhiệm vụ "đại sứ" giới thiệu về văn hóa, phong tục, ẩm thực Việt Nam cho bạn bè quốc tế.
0 comments:
Post a Comment